Phải công nhận nhà ông làm to và đẹp nhất xóm.
Chả bù cho ngày xưa nhà ông chạy ăn từng bữa,vì nhà đông con nheo nhóc.Tội nhất là cứ vào dịp tết,có năm ba mươi tết nhà ông còn đánh chửi nhau chí chóe vì không có quần áo mới cho lũ trẻ,không có cả gạo nếp để gói bánh trưng.Rồi bà con chòm xóm người giúp đấu gạo,người cho con cá,người cho miếng thịt...Nhà ông cũng tiềm tiệm qua tết.Giờ cứ nghĩ lại, lại thấy tội tội,nhưng có cái gì đó rưng rưng ấm áp tình nghĩa xóm làng.
Giờ thì ông có nhà to,đẹp nhất xóm.Chả là nhà ông đông nhân khẩu,đông nhân khẩu thì được chia nhiều ruộng đất.Ruộng đất vào quy hoạch,nhà ông nhiều ruộng đất nên được đền bù nhiều.Thế là ông làm nhà to nhất xóm,cổng cao,tường kín.Con ông đứa nào cũng xe máy đời mới,lượn như cá cảnh khắp xóm suốt ngày.Ông còn mua về giàn karaoke xịn.Nhà ông suốt ngày vang lên tiếng hát khê đặc,om sòm tra tấn hàng xóm đến khổ.
Rồi con ông đứa bị tai nạn xe máy do lạng lách,đi ẩu đâm đổ tường nhà người ta.Đứa thì cắm xe để đưa bồ vào sàn nhảy,"cắn thuốc" cho sành điệu.Nhà ông bây giờ lại chí chóe đánh chửi nhau,nhưng mà bằng mi- cờ -rô vì có những trận bà đang hát karaoke thì ông nện thằng con lớn vì tội cạy tủ lấy trộm tiền.Thế là mọi âm thanh hỗn loạn đều được phát tán rất xa...
Bà con hàng xóm than:nhà này xưa nghèo khó,thường xóm giềng chỉ khổ với nhà nó vào dịp giáp tết,giờ nhà nó giàu có thì khổ với nhà nó quanh năm.
Hôm họp bầu gia đình văn hóa,một người đề nghị nhà ông tháo bỏ biển "gia đình văn hóa" đóng ở cổng vì nhà ông năm nay không đạt tiêu chuân.Ông đứng dậy đỏ mặt tía tai nói:
-Đạt gia đình văn hóa là từng năm,còn được đóng biển gia đình văn hóa là vĩnh viễn.Ông thách đứa nào dám tháo biển gia đình văn hóa nhà ông đấy.