Ăn
- Sếp của tớ ăn nhậu,tiệc tùng liên miên,nên giờ béo tròn trông buồn cười lắm.
- Ăn lắm béo quay thì có gì là lạ.Đằng này có ông sếp hai ngày mới ăn một lần mà ông ấy cũng béo quay,nhà ông ấy còn giàu nứt đố đổ vách ra ấy chứ.
- Làm gì có chuyện lạ như thế ?
- Thì đấy,ông ta vừa bị bắt và khai ra : Từ ngày làm lãnh đạo,tính bình quân hai ngày ông ấy ăn hối lộ một lần.
- !!!
Đừng Có Mơ
Ông về hưu, bắt tay vào xây dựng cơ ngơi trên mảnh đất hơn vạn mét vuông của thằng con trai.Ông đánh gốc,bốc trà mòn vẹt cả mấy cái xà beng,vài cái cuốc xẻng.Hôm nay thì tòa biệt thự nguy nga,với mấy tòa ngang dãy dọc mọc lên sừng sững trong khuôn viên.
Vậy mà bọn nhà báo lại nhòm ngó,chọc ngoáy muốn tìm hiểu nguồn gốc tài sản của ông.Thì đấy,của cải sau bao năm phục vụ,cống hiến nhân dân,ông đều đổ ra để xây dựng.Phàm đã làm nhà thì mấy ai đã có đủ một lúc,ông cũng được đứa em trai này,cô em gái nọ cho vay,biếu tặng mỗi người một ít mới làm nên được chứ.Vậy mà nghe chừng họ không tin,nhòm ngó muốn hạ uy tín của ông à ? Bực thật.
Hôm nay lại một thằng cháu đến chạm vào nỗi tự ái của ông mới tức chứ.Nó bảo :
- Số cháu đen thật,cháu vừa ra trường thì bác đã về hưu,thế là bác không lo được cho cháu một ghế như các anh em trong họ nữa rồi.
- Ai bảo mày là bác không lo được cho mày ?
- Ô thế bác vẫn giúp được cháu ư, may quá, may quá !
- Mày thích vào đâu,bằng cấp của mày là cái gì,bác sẽ cho vào đúng chỗ mày thích nhất.
- Ôi thế thì nhất rồi,để cháu về lấy hồ sơ đưa bác ngay.
- Được rồi, cứ bình tĩnh.Giờ bác hỏi cháu thích ngồi ghế loại nào,mỗi ghế mỗi giá.Về bàn bạc với bố mẹ rồi chuẩn bị,bác sẽ lo cho.
- Ô,cháu tưởng bác bố trí thì không phải mất tiền,chứ mất tiền thì còn nói gì đến uy vơi oai của bác nữa.
- Mày ngây thơ quá con ạ.Mày về hỏi lại cả họ xem có đứa nào bác chạy cho chỗ làm mà không mất tiền không ?Uy với oai của bác là bảo lãnh cho không bị tiền mất tật mang,thích chỗ nào được chỗ nấy,chỉ sau thời gian ngắn là thu hồi lại được vốn,và bắt đầu phát triển hiểu chưa.
- Thế mà từ trước đến giờ cháu cứ nghĩ công ơn của bác với cả họ là trời biển,hóa ra cũng chỉ là mạnh chỗ chi tiền thôi.Vậy thì cháu cứ thử đi xin việc bằng cách tự đăng ký thi công chức theo khả năng của mình xem sao.
- Mày không nghe người ta nói nếu Ê - Đi - Xơn sống lại sang Việt Nam cũng không ai phát bằng phát minh cho thằng học trò mới học xong lớp bốn đã bị đuổi học.Với lại Bin Ghết có sang Viêt Nam xin việc,mà không có cửa chạy cũng đứng đường thôi con ạ.Đừng có mơ !
Tài Thật
Cơ quan sếp hưởng ứng việc đi làm bằng xe buýt.Có va chạm với thực tế đời sống xã hội thường ngày sếp cũng ngộ ra được nhiều điều,cụ thể là "văn hóa xe buýt" ngày nay.
Sếp nhớ ngày xưa xe buýt lúc nào cũng đông cứng,chứ không như bây giờ chỉ đông vào giờ cao điểm.Ngày xưa chuyện nhường chỗ cho người già và phụ nữ bế trẻ nhỏ cũng có nhưng không tự giác như bây giờ.Sếp thực sự thấy vui mỗi khi thấy một chàng trai hay một cô gái đứng dậy nhường chỗ ngay khi có một cụ già,hay một phụ nữ bế con nhỏ lên xe.Nhưng chuyện chỉ có thế thì chẳng có gì đáng kể,bởi lần nào sếp lên xe cũng có ghế trống sếp cứ việc ngồi.Nhưng hôm nay sếp lên xe thì xe lại rất đông.Tuyệt nhiên không có một chàng trai hay một cô gái nào đứng lên nhường chỗ cho sếp cả.Ngay cả anh bán vé đã sắp sếp cho mấy người già có chỗ ngồi,nhưng không hề đoái hoài gì đến sếp cả,bực thật.
Xuống xe sếp đem chuyện này ra nói với cậu thư ký,nghe xong cậu thư ký bảo :
- Em thấy đáng ra sếp phải mừng mới đúng chứ.
- Cậu nói thế nghĩa là thế nào?
- Nghĩa là người ta thấy sếp vẫn còn rất trẻ,rất phong độ,sếp chưa phải người già,người cao tuổi để được nhường chỗ.
- Nhưng mấy thằng móc túi đứng ở cửa nó lại nói với nhau : Lão khọm này cảnh giác lắm,rắn lắm,không "mõi" được.Sao chúng thì nhận ra tớ là người già mà bọn thanh niên ngồi trên ghế thì không nhận ra.
Tay trợ lý cười tủm tỉm và nói :
- Chấp gì mấy thằng xã hội đen ấy.Em thấy chuyện ghế ngồi trên xe buýt và ghế của sếp ở cơ quan có quan hệ hơi có duyên với nhau đấy.
- Thế là sao?
- Sếp khai thụt tuổi lừa được cả cơ quan để giữ ghế đã đành,lại còn lừa được cả hành khách trên xe buýt mới tài chứ.
Em cứ nghĩ văn hóa nhường ghế trên xe buýt với văn hóa nhường ghế ở cơ quan của sếp có cái gì hay hay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét